Chương trước
Chương sau
Cậu đang ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, thì nghe thấy những lời nói của những người trong phòng học

"Cậu né tránh như vậy làm gì? chỉ cùng bọn này đi chơi một chút thôi"

Minh Triết im lặng không trả lời, muốn né tránh hết tất cả những người trước mặt này

"Này Cố Minh Triết cậu khinh thường bọn này?" một người khác đang đứng bên cạnh nhìn Minh Triết không trả lời thì tức giận, đột ngột đưa tay ra nắm lấy cổ áo Minh Triết

Minh Triết không phải khinh thường bọn họ, mà là Minh Triết vốn không thể, Minh Triết sợ bản thân khi tiếp xúc với họ, để Mặc Đình biết được thì bản thân sẽ vô cùng thê thảm

"Này cậu buông cậu ấy ra đi, có lẽ có lý do gì đó nên cậu ấy mới như vậy"

"Lý do? chẳng phải từ khi cậu ta yêu nhau với tên bác sĩ kia thì ngày càng thay đổi, cậu ta còn không thèm trả lời tin nhắn của chúng ta, khi ở trong trường thì né tránh chúng ta như né tà, đây không phải khinh thường thì là gì?" thiếu niên đang nắm cổ áo Minh Triết tức giận nói

Minh Triết mím chặt môi muốn trả lời họ nhưng nghĩ lại thôi, Minh Triết không muốn họ biết những chuyện kia, càng không muốn họ dính líu đến chuyện của bản thân

Suy cho cùng thì họ cũng là bạn từ thời cấp hai đến hiện tại, Minh Triết biết dù có nói với họ cũng chẳng giải quyết được gì, chỉ càng khiến Mặc Đình khó chịu không vui

Người thiếu niên nhìn thái độ của Minh Triết thì càng tức giận hơn, muốn đấm vào mặt Minh Triết nhưng lại kìm nén mà buông cổ áo Minh Triết ra, sau đó quay người rời đi

"Minh Triết cậu đừng để bụng, cậu ấy lo lắng cho cậu quá nên mới như vậy, mình đi xem cậu ấy thế nào đã" sau lời nói đó người bên cạnh cũng quay người rời đi

Minh Triết lặng lẽ quay lại ngồi vào chỗ bàn học, mệt mỏi mà gục đầu xuống bàn, Minh Triết thật sự rất mệt mỏi ban đêm thì bị Mặc Đình dày vò, ban ngày phải đến trường và đến bệnh viện chăm sóc người mẹ đang nằm trên giường bệnh kia



Minh Triết rất mệt mỏi, nhiều khi muốn buông bỏ tất cả, một người là người Minh Triết yêu sâu đậm còn một người là người thân duy nhất của bản thân, Minh Triết thật sự không nỡ, gương mặt thanh tú kia hiện tại chỉ còn là sự mệt mỏi và tiều tụy, đôi mắt màu hổ phách kia ánh mắt luôn ẩn giấu sự đau buồn bên trong, và cơ thể đau nhức và ê ẩm mỗi ngày phải cố gắng chịu đựng

Cậu quan sát Minh Triết và nhìn những gì đã xảy ra lúc nãy, cậu nhìn Minh Triết một lúc mới chợt nhận ra, một cậu nhóc có mái tóc màu hoa anh đào và gương mặt thanh tú dáng người nhỏ nhắn, dưới khóe mắt có nốt ruồi nhỏ làm nổi bật lên gương mặt

Cậu thật sự không ngờ nhân vật phụ được độc giả yêu thích, lại có dáng vẻ như thế này khi được tận mắt nhìn thấy, cậu không ngờ được là nhân vật phụ này còn là bạn học học cùng lớp với cậu

Cậu nhớ trong nguyên tác nhân vật phụ này cũng được rất nhiều người yêu thích, chỉ tiếc cậu nhóc đó đến cuối cùng không biết vì lý do gì mà đã trở thành một kẻ điên, tác giả thật sự không miêu tả nhiều về nhân vật phụ này, chỉ biết trong một đoạn ở kết truyện, cậu ta được độc giả biết đến là một kẻ điên mắc bệnh tâm thần

Bất quá những chuyện này đều không liên quan gì đến cậu, cậu cũng không có ý định thay đổi mạch truyện, sự tồn tại của nhân vật phụ như cậu sớm đã đi lệch quỹ đạo ban đầu trong nguyên tác, vì nhân vật phụ pháo hôi này sớm đã chết, nhưng hiện tại vì sự xuất hiện của cậu mà làm mọi thứ rối tung

Cậu hiện tại chỉ muốn làm một đóa bạch liên an nhàn đến cuối đời, nhưng phần kết ở cuối truyện về cuộc đời của Cố Minh Triết làm cậu luôn tò mò thắc mắc, một Cố Minh Triết khỏe mạnh bình thường như thế này tại sao lại bị điên?

Có lẽ có rất nhiều chuyện ẩn giấu bên trong sự lạnh nhạt khó gần đó, sẽ là những chuyện kinh khủng mà người bình thường không thể chịu đựng được, nên mới có thể bức một người hoàn toàn khỏe mạnh bình thường đến mức phát điên

Cậu chợt lấy điện thoại ra gửi một tin đi, một phút sau có một tin nhắn đến

Cậu bấm vào xem thì khẽ mỉm cười, tim nhắn vừa gửi đến chỉ vọn vẹn một từ *ừm* hoặc là một icon lạnh lùng đáng yêu, Phó Thời Ân đúng là Phó Thời Ân dù là nhắn tin trên điện thoại hay nói chuyện trực tiếp thì vẫn giống nhau không có gì thay đổi

Từ sau khi từ Phó Gia trở về, từ ngày hôm đó dường như có gì đó rất khác giữa cậu và hắn,

Hắn dường như không còn xa cách với cậu như trước nữa, hắn còn hay trả lời tin nhắn của cậu, dù là chỉ một hai từ ngắn ngọn, cứ như một bá đạo tổng tài nào đó

Nghĩ đến đây cậu cũng thật sự tò mò muốn biết, Phó Thời Ân có thân phận gì? vì trong cốt truyện Phó Thời Ân được biết đến là một nam phản diện bí ẩn, cậu còn chưa được biết đến thân phận thật sự của hắn đã bị người khác đâm chết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.