Màn đêm của Thượng Hải rất nhanh đã buông xuống, trải lên thành phố xinh đẹp một dải lụa đen tuyền. Đêm nay gió thổi khá mạnh, trên tv dự báo trong đêm có thể sẽ có mưa to, không khí lạnh rồi sẽ dần bao trùm cả thành phố.
Trong một căn nhà thuê nằm tít sâu ở con ngõ nhỏ, gió rít từng đợt thổi vào những cánh cửa đang hé mở của các căn phòng.
Dì Hoa đang ăn vội bát mì nóng hổi ở căn nhà bên cạnh, nghe thấy tiếng đập cửa liền chạy ra ngoài, tay chống nạnh mở miệng hét to.
"Trời gió to thế này còn không biết đóng cửa vào hả! Có muốn bị phạt không?"
Mới chỉ dọa có thế, người trong nhà đã nhanh hơn cắt đóng sập cửa lại chỉ trong một nháy mắt. Dì Hoa chẹp miệng lắc đầu, rồi cũng ôm lấy người run rẩy đi vào trong nhà.
Lâm Mộng thở dài, quay lại ngồi tán ngẫu với Bối Lạc. Cô nàng ấy vểnh tai phấn khích, hỏi lại.
"Kệ dì ấy đi, chúng ta mau quay trở lại chuyện lúc nãy, cậu thật sự được Lăng Siêu ôm sao?"
Lâm Mộng đung đưa đôi chân thanh mảnh, cô gấp quyển sách đang đọc lại, thở dài rồi nhấn mạnh từng chữ cho Bối Lạc nghe.
"Mình nói rồi, đó không phải là Lăng Siêu. Chỉ là một tên ngốc có gương mặt giống anh ấy mà thôi."
Càng nghe Bối Lạc lại càng cảm thấy nuối tiếc. Cho dù là một Lăng Siêu giả, nhưng ít nhiều người ta cũng có dáng vẻ của anh ấy. Ngốc ngốc một chút không phải rất tốt sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-to-dai-minh-tinh-deu-thich-toi/2466330/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.