Bối Lạc vẫy tay gọi, lấy từ trong người ra một chiếc điện thoại. Lăng Siêu cũng rất nhiệt tình tiến tới, còn phối hợp nhìn vào camera. Lâm Mộng đứng bên cạnh chỉ biết đỡ trán bất lực. Đợi cho hai người họ chơi chán mới kéo Lăng Siêu ra.
"Được rồi, chụp vậy đủ rồi, mau lên, vào trong phòng thay đồ đi."
Bối Lạc thu điện thoại lại, cuối cùng cái ước mơ được chụp ảnh cùng thần tượng đã thành hiện thực. Tuy là Lăng Siêu này là đồ giả, nhưng lấy nó ra khoe khoang với mấy đồng nghiệp trong công ty chắc sẽ chẳng ai biết đâu!
"Vậy cậu xử lý anh ta đi. Mình đi làm đây, sắp trễ giờ rồi."
"Ờ, đi cẩn thận."
Bối Lạc đi rồi, Lâm Mộng ngồi ở ngoài ghế đợi Lăng Siêu thay đồ xong. Cũng may hôm nay là chủ nhật nên cô mới rảnh rỗi làm mấy thứ này, nếu không Lăng Siêu đã bị cô ném ra đường từ lâu rồi.
"Vợ ơi, anh thay đồ xong rồi."
Lăng Siêu mở cửa phòng đi ra. Bộ đồ của Tề Tiêu đúng là rất vừa vặn với cậu, nhìn cậu ta bây giờ trưởng thành hơn hẳn, rất giống với bộ dạng của Lăng Siêu "thật". Lâm Mộng nhìn anh không chớp mắt, nếu mất đi ký ức của hôm qua, cô sẽ bổ nhào vào chàng trai trước mặt và hét lên vì sung sướng.
"Anh xong cả rồi, chúng ta mau đi thôi."
Lăng Siêu ngồi ngay xuống bên cạnh, cũng triệt để làm Lâm Mộng tỉnh giấc mơ màng. Cầm chiếc túi vải ở trên bàn, cô lấy ra một chiếc mũ, kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-to-dai-minh-tinh-deu-thich-toi/2466325/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.