"Lăng Siêu, em nói xem ba mẹ em có để rơi anh em sinh đôi nào không? Trình Siêu này... giống em đến vạn phần vạn luôn ấy."
Trình Yên Ngư huých vào đầu gối của hắn, cô muốn nhắc nhở rằng ba mẹ của Lăng Siêu đã không còn, bây giờ Lý Dương đột nhiên hỏi đến sẽ khiến cho Lăng Siêu thêm phiền não.
"Chị thấy đây là chuyện bình thường, các em cũng không cần bối rối. Người giống người thôi, việc quan trọng bây giờ vẫn là giải quyết vấn đề hiện tại trước đã."
"Em là anh họ của Lâm Mộng, đúng chứ?"
Trình Siêu nhìn sắc mặt của Lâm Mộng, sau đó mới gật gật đầu.
"Thực ra chị có một chủ ý táo bạo thế này... nhưng trước tiên chị vẫn muốn hỏi một chút, em có tài năng gì không?"
"Tài năng?"
"Hát, em biết hát không?"
Trình Siêu hơi chút lưỡng lự. Thường ngày ở nhà nếu chán, cậu ta sẽ đều ngân nga một vài câu hát trên tv, tự nghe cũng thấy rất ổn.
"Biết... một chút."
"Nhảy, em biêt nhảy không?"
Trình Siêu lắc lắc đầu: "Em chưa từng thử qua. Nhưng hình như... cảm giác em từng nhảy rất nhiều rồi."
"Vậy thì tốt!"
Bạch Tư Vũ dường như hiểu ý của Trình Yên Ngư, hắn liền nói.
"Chị là muốn đào tạo Trình Siêu, nhân cơ hội giải quyết luôn chuyện này, giống như lần của Lâm Mộng."
Trình Yên Ngư gật đầu, thế nhưng ngay sau đó ý kiến của cô liền bị cả Lý Dương và Lâm Mộng cùng lên tiếng phải đối. Lâm Mộng biết mình có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-to-dai-minh-tinh-deu-thich-toi/2466261/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.