Phong Sính tự mình dọn sạch, Đường Ý vòng chặt hai vai, cô thật sự không ngờ Phong Sính lại điên cuồng như vậy, loại chuyện làm trên xe chấn động vậy mà cũng làm được.
Trong xe mặc dù có hệ thống sưởi ấm nhưng Đường Ý vẫn thấy lạnh run.
Cô lại lần nữa cúi người nhặt quần áo lên, Phong Sính thấy thế vươn tay ra. Hai người lôi kéo món nội y khiến Đường Ý tức giận, xông tới cắn vào tay anh một phát.
Phong Sính bị bất ngờ vội đẩy cô ra.
Đường Ý nắm chặt áo lót trong tay “Làm cũng làm rồi, anh còn muốn thế nào nữa?”
“Không muốn thế nào”, bàn tay Phong Sính rơi trên tay lái “Em là của tôi, tôi muốn đối xử thế nào còn cần đến sự đồng ý của em?”
“Tôi là của chính bản thân tôi!”
Phong Sính nổ máy xe, cũng không quan tâm Đường Ý có mặc quần áo tử tế hay không, cô vội vàng mặc áo vào, sau đó mới khom lưng lấy quần lên.
Sau khi bị anh đưa về nhà lại không tránh khỏi một trận giày vò, Đường Ý đau khổ không hiểu nguyên do, thật sự tức đến nghẹn lời.
—
Phong gia.
Hai ngày nay Phong Triển Niên trở về nhà rất muộn, công ty dường như có nhiều việc chưa giải quyết xong.
Đường Duệ nghe được động tĩnh, bật đèn ngủ lên, liếc nhìn đồng hồ đã là hơn hai giờ sáng.
“Triển Niên, sao lại về muộn như vậy?”
“Có vài người bạn ở xa đến thành phố, anh cùng bọn họ xã giao, em cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445796/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.