Trường đua xe.
Phong Sính dựa vào chiếc xe thể thao màu xanh đậm, kính mát viền vàng phát ra tia sáng lấp lánh giữa ánh nắng mặt trời, hai tay anh vòng trước ngực, ánh mắt hướng về phía xa.
Người đẹp mang giày cao gót cùng váy ngắn tiến lên, bàn tay hạ trên vai anh “Phong thiếu, anh lần nào cũng thắng, chẳng ai dám đua xe với anh hết”.
Phong Sính nghĩ đến tai nạn xe lần trước, thiếu chút nữa anh đã mất mạng.
Anh đẩy người đẹp ra “Mọi người đã đến đông đủ chưa?”
“Chưa đâu, anh Vương đang gọi điện cho từng người”.
“Hôm nay có những ai?”
Người đẹp dựa sát vào anh “Vẫn là những người cũ, nhưng mà nghe nói có một tay đua mới”.
Ánh mắt Phong Sính sáng lên nhưng vẫn bày ra vẻ mặt mất kiên nhẫn như cũ “Cả đám chậm như rùa, rốt cuộc có tới hay không?”
Nữ nhân thấy thế liền đứng dậy “Phong thiếu, đừng nóng vội, để em đi hỏi anh Vương”.
Tiêu Đằng lái xa thẳng đến phía trước, Tần Du Ninh bên cạnh cúi nhìn va li dưới chân “Tiêu Đằng, lời ba em nói anh đừng để bụng”.
Nam nhân nắm chặt tay lái, ánh mắt chuyên tâm nhìn phía trước “Anh cũng không định đua xe, chỉ muốn trải nghiệm thử xem thế nào”.
Xe tiến vào trường đua xe, có người đặc biệt đến mở cửa xe cho bọn họ.
Phong Sính thoáng nhìn thấy hai người, anh hạ kính mát xuống, ánh mắt nhìn thẳng phía trước.
Lại là Tiêu Đằng.
Tần Du Ninh kéo cánh tay anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445794/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.