Phong Sính rón rén đi vào phòng, ánh trăng bên cửa sổ chiếu vào, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng người nằm trên giường.
Đường Ý hoàn toàn không nghĩ đến Phong Sính sẽ hạ mình tới đây, vậy nên cô thấy mệt cũng tự đi ngủ.
Phong Sính cúi người xuống, vén chăn lên, từ từ nằm xuống bên cạnh Đường Ý.
Anh thật muốn nhìn xem, sáng mai khi thức dậy, Đường Ý phát hiện anh nằm ở đây sẽ có biểu hiện như thế nào.
Đường Ý đặt phòng tiêu chuẩn, có hai chiếc giường, một lớn một nhỏ.
Phong Sính ôm eo Đường Ý, cánh mũi ngửi thấy mùi thuốc khử trùng, lúc nãy từ đại sảnh đi vào đã ngửi được mùi này. Khách sạn này trang bị cũ kỹ, phòng ốc nhỏ hẹp, Phong Sính không thể nằm được nữa, anh sợ không sạch sẽ, đột nhiên cảm thấy toàn thân hơi ngứa.
Phong Sính vội ngồi dậy, bàn tay đẩy vai Đường Ý “Dậy đi”.
Đường Ý còn đang say giấc, giọng ngái ngủ “Ai vậy?”
Phong Sính hừ lạnh, cô còn muốn ai ở trên giường của mình?
Anh xoay người bật đèn ngủ trên đầu giường.
Đường Ý bị ánh sáng chiếu vào mắt, hai tay che mắt lại “Ai vậy? Đang ngủ mà”.
Giọng nói nũng nịu, vừa nghe đã biết chưa tỉnh ngủ. Phong Sính giữ chặt cổ tay cô, đặt hai tay lên gò má “Nhìn cho rõ xem tôi là ai?”
Cô chớp mắt vài cái, lúc này mới tỉnh táo, thấy rõ người trước mặt, Đường Ý không khỏi cau mày “Sao anh lại ở đây?”
Phong Sính kéo cô đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445781/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.