Đường Ý bước nhanh về phía trước, Viên Viện theo bản năng khoác lấy cánh tay Tiêu Đằng, không muốn cho anh tiến lên. Đường Ý liếc về phía bên này, ba người họ đứng rất gần, tựa hồ như đang dây dưa không rõ.
Cô vừa đi đến cửa liền bị Phong Sính đuổi kịp, kéo mạnh vào trong ngực, “Đi đâu?”
“Tôi chỉ là trò đùa, tôi không muốn chơi, tôi muốn trở về.”
“Ai u, ghen tị sao?” Phong Sính hoàn toàn không coi những người khác tồn tại, “Tôi là nói đùa em chút thôi, em là trái tim của tôi, trong lòng tôi luôn chỉ có em, ngoan.”
Anh nói ra những lời này, cũng không sợ làm Đường Ý buồn nôn ngay tại chỗ.
“Tôi phải đi về.” Đường Ý kiên quyết.
“Cơm còn chưa có ăn xong,” Phong Sính làm sao chịu buông tay, “Cả ngày hôm nay buồn bực ở trong phòng, em cũng không thấy khó chịu sao, đến đây.”
Cô bị anh ôm trở lại, Đường Ý buộc bản thân không để ý tới ánh mắt của những người khác, Phong Sính cứ như vậy, không hề cố kị, cô tự nhiên cảm thấy khó xử, Tiêu Đằng cùng Tần Du Ninh vẫn cố tình không đi.
Đường Ý đem Phong Sính đẩy ra, “Tôi ăn no rồi!”
Nói bao nhiêu lần, anh đã nghe rõ chưa?
“Dì nhỏ, tôi cho em đến đây, không phải là để nhìn em ăn, nói cho cùng, em ăn có no hay không không liên quan đến tôi, mấu chốt là, tôi còn chưa có no, em phải ngồi ở đó nhìn, hiểu chưa?”
Đường Ý đứng tại chỗ một hồi lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/2445779/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.