“Đây là phòng của tôi.”
Đường Ý miếng pizza vừa cắn nghẹn cứng ở cổ họng, thiếu chút nữa thì nghẹn chết chính mình. “ Anh ngủ ở đây?”
“Đương nhiên.”
“Anh không giam giữ tôi?”
“Giam giữ mà.”
Đường Ý cầm pizza ném qua, nam nhân quay đầu đi, đối với ánh mắt phẫn nộ của cô xem như chưa nhìn thấy.
Phong Sính đứng dậy kéo xe ăn đến trước cửa sổ, anh đưa tay đẩy rèm cửa. sau khi ngồi vào vị trí của mình, anh đem đồ ăn gì đó bày sẵn trên bàn, còn có thêm một bình rượu đỏ ướp lạnh.
“Uống chút chứ?”
Sự đề phòng trong mắt Đường Ý không giảm, cô lắc lắc đầu.
Ai biết bên trong có hay không hạ cái gì dược?
Cô giật lại ghế, ngồi đối diện Phong Sính, cầm lấy cái khay, không ngừng gắp thức ăn từ trên bàn. Phong Sính nâng ly thủy tinh đến bên miệng, xuyên qua màn nước song sánh của ly rượu đỏ mà ngắm nghía người đối diện.
“Tôi cho cô ăn chưa?”
Đường Ý cầm dĩa cắt một miếng bò bít tết cho vào miệng ” Anh mà để tôi chết đói, ai mang tới cho anh năm mươi vạn?”
Sau khi Phong Sính vắt chéo đôi chân dài, kinh hoảng vài cái. “Cô có biết cô đi theo bạn trai cô có bao nhiêu nguy hiểm không?”
Cô hung hăng trợn mắt nhìn anh.
“Năm mươi vạn, cậu ta nhất định sẽ phải mắc nợ để chuộc cô? Đây chính là chân ái mà các cô nữ sinh như cô thường nói hả?”
“Phong đại thiếu, chẳng lẽ anh thật không biết xấu hổ mà nhận số tiền kia? Chuyện này truyền ra ngoài, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-tinh-thu-ai/134526/chuong-05.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.