Trên tay còn cầm kẹo đường như trẻ con, hắn thậm chí có thể liên tưởng đến, đôi môi dính nước đường trong suốt kia, sẽ có hương vị ngọt ngào như thế nào.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, hắn thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
Thẩm Giác thản nhiên nhìn bóng dáng Bạch Ngọc An ở bờ đối diện, thấy y hơi hoảng hốt rời khỏi cửa sổ, lúc này mới trầm mặt quay đầu lại.
Bảo người bên cạnh đóng cửa sổ lại, tiếng thở dốc sau bình phong càng rõ ràng hơn.
Thẩm Giác lặng lẽ uống một hớp rượu, trước mắt hiện lên khuôn mặt kinh ngạc của Bạch Ngọc An lúc nãy, ánh mắt lay động, phẩy tay cho người sau bình phong lui ra.
Hắn lại ngẩng mắt nhìn Trường Tùng đang đứng ở góc phòng, gõ ngón tay lên miệng chén màu xanh ngọc: "Đi mời Bạch Ngọc An ở tửu lâu đối diện đến đây."
Trường Tùng nghe xong vội vàng đáp lời, khom lưng lui ra ngoài.
Tiếng người bên đường dần nhỏ đi, người trên đường cũng dần thưa thớt.
Bạch Ngọc An nhìn người đang cúi đầu trước mặt, lại thấy hắn đeo đoản kiếm bên hông, sống lưng như bị tuyết đè cong, Bạch Ngọc An không nói gì, hắn liền cung kính đứng như vậy.
Bạch Ngọc An nghĩ, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-lang-tinh/3726524/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.