"Trong kinh thành không ít quyền quý muốn lấy lòng hắn, muốn gả cho hắn càng nhiều không kể xiết."
Bạch Ngọc An nghe xong liền muốn gọi Cao Hàn nhìn sang đối diện, kết quả cửa sổ vừa mở lúc nãy giờ đã đóng lại.
Nàng ngẩn người, trong đầu hiện lên vài hình ảnh.
Nàng đột nhiên nhớ đến chuyện mình bị người ta trói trong hẻm lần trước, biết nàng ở đó, ngoài Thẩm Giác ra thì chỉ có Cao Hàn.
Cao Hàn chắc chắn là không thể nào, nhưng nếu Thẩm Giác thật sự có sở thích này thì sao.
Bạch Ngọc An kinh hãi đứng bật dậy, thảo nào tên háo sắc Thẩm Giác lại muốn nàng ở cạnh.
Bạch Ngọc An nhất thời cảm thấy nguy hiểm.
Cao Hàn thấy Bạch Ngọc An đột nhiên đứng dậy, lại thấy sắc mặt nàng tái nhợt, vội vàng hỏi: "Ngọc An, ngươi sao vậy?"
Bạch Ngọc An nhìn Cao Hàn, đè nén cảm xúc trong lòng mới khẽ nói: "Cao huynh, ta muốn về rồi."
Cao Hàn thấy sắc mặt Bạch Ngọc An có chút không ổn, nghĩ chắc là do đi dạo mệt rồi.
Thân thể yếu ớt của nàng, đi lâu như vậy cũng nên về rồi, bèn không hỏi nhiều nữa, đứng dậy dẫn nàng ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-lang-tinh/3726523/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.