Máu nóng phun ra, ta còn chưa kịp nhắm mắt, dòng m.á.u đã cố chấp tràn vào trong mắt ta.
Trước mắt là một màu đỏ tươi, ta quỳ sững tại chỗ, ngơ ngác không biết phải làm sao.
Một bàn tay nóng ấm nắm chặt lấy cánh tay ta, cưỡng ép kéo ta đứng dậy. Cơn đau bất ngờ làm ta bừng tỉnh.
"Ngươi chính là ả dâm phụ ấy sao? Quả thật xấu đến mức khó mà nhìn nổi.”
Hắn cúi đầu nhìn ta, giọng nói vừa khinh bỉ vừa trêu chọc, khiến người nghe chỉ muốn nghiến răng mà hận.
Chẳng đợi ta nhìn rõ mặt mũi, hắn đã kéo ta vào từ đường. Lão tộc trưởng cùng lý trưởng vốn còn cao cao tại thượng, vừa rồi còn đang phun nước bọt giáo huấn ta, giờ đã quỳ rạp xuống đất, run như cầy sấy.
Hắn ngồi xuống chiếc ghế mà tộc trưởng ngồi trước đó, dáng vẻ cực kỳ tùy tiện. Ta ôm bụng đứng bên cạnh hắn, chỉ thấy được mái tóc đen bóng cùng chiếc áo ngắn thô kệch màu xám.
"Tộc trưởng còn điều gì muốn nói chăng? Nếu không, ta sẽ mang người đi."
Hắn ngồi rất ung dung, hỏi lại càng nhàn nhã, tựa như người vừa g.i.ế.c mạng người chẳng phải là hắn, kẻ sắp mang đi cũng chẳng phải con người mà chỉ là mèo chó.
"Hiền điệt cứ tự nhiên."
Lý trưởng vật lộn mãi mới đứng dậy, run rẩy nói ra một câu như vậy.
"Hiền điệt? Hừ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hoang-hau-va-phu-quan-tho-phi/3742723/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.