Sóng biển từng đợt từng đợt đập vào nhau, mưa như trút nước, cuồng phong như muốn hủy diệt cả thế giới. Bên ngoài quán rượu là một mảnh tối đen như mực.
Sơ Nhuế cả người ướt đẫm bị đưa vào căn phòng này, cô run rẩy, từng bước từng bước lui về phía sau, cho đến khi lưng chạm vào cửa sổ lạnh như băng. Chỉ cần cửa sổ bị vỡ là cô sẽ rơi xuống biển.
Mà trước mắt cô là người đàn ông cũng ướt sũng, trên gương mặt lạnh lùng thêm sự hung ác mà cô chưa từng nhìn thấy, hắn đang tức giận, đang nổi giận, trong đôi mắt sâu không lường được kia mơ hồ cất giấu cõi lòng tan nát.
Hắn từng bước từng bước đến gần, Sơ Nhuế tựa vào cửa sổ, ngực phập phồng.
"Anh làm gì cậu ta rồi?" Sơ Nhuế khẩn trương siết chặt hai tay, rất lo lắng cho Diệp Tư Dữ bị đánh bất tỉnh kia.
Tròng mắt Giang Hàn Úc lãnh đạm, giọng cũng lạnh lùng: "Em rất quan tâm đến tên đó?"
"Sao anh phải làm vậy với cậu ta, tại sao----"
"Em cảm thấy là tại sao?" Giang Hàn Úc hỏi ngược lại, hắn đứng trước mặt Sơ Nhuế, ngón tay nâng cằm cô lên.
Sơ Nhuế bị buộc ngẩng đầu, chống đối với ánh mắt đen nhánh của hắn, Sơ Nhuế run mấy giây, hiểu ra.
"Anh là vì em? Bởi vì em, anh mới làm vậy với cậu ta----"
"Ừ."
Giang Hàn Úc thẳng thắn thừa nhận.
Sơ Nhuế sụp đổ.
"Anh điên rồi sao?! Cậu ta đâu có làm cái gì, em với cậu ta không có quan hệ gì cả, anh làm như vậy cậu ta sẽ chết!"
"Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-va-quyen-ru/1086446/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.