Trong nhà nghỉ nhiều thêm một con mèo nhỏ, những du khách nghỉ tại đây trong lúc rảnh rỗi đều tới trêu chọc một chút, Sơ Nhuế lúc rảnh rỗi cũng thích trêu nó.
Mèo nhỏ tiểu Bạch rất ngoan ngoãn, nhưng không biết hôm nay làm sao đột nhiên gân giọng gào lên một tiếng, móng vuốt lại cào cánh tay của Sơ Nhuế.
Trên cánh tay trắng nõn xuất hiện hai vệt cào, nổi bật đỏ ửng. Cũng không đau lắm, nhưng không biết con mèo này đã tiêm ngừa đầy đủ chưa.
Diệp Tư Dữ trước tiên đi gọi điện cho chủ của con mèo nhưng lại không liên lạc được, để an toàn cậu liền mang Sơ Nhuế đi bệnh viện tiêm ngừa.
Bệnh viện ở một bên trên đảo nhỏ, sau buổi trưa gió biển từ từ thổi, Sơ Nhuế ngồi phía sau xe điện, lần đầu tiên cảm nhận được ánh nắng tràn ngập và gió biển nhẹ nhàng trên hòn đảo nhỏ này.
Xe điện là Diệp Tư Dữ mượn của tiệm bán hoa bên cạnh, cậu đội chiếc mũ bảo hiểm duy nhất lên đầu Sơ Nhuế.
Gió thổi vào mặt, chiếc áo phông rộng bị gió thổi gồ lên, mái tóc bay loạn theo gió.
Sơ Nhuế nhìn cái ót một chút, lại quay đầu nhìn phong cảnh dọc hai bên đường mới phát giác hóa ra mình đã ở đây lâu như vậy nhưng cũng chưa từng cẩn thận nhìn qua.
Đi một lúc đã đến bệnh viện.
Y tá phụ trách tiêm thuốc ngừa cho Sơ Nhuế xong, dặn dò cô thời gian tiêm mũi tiếp theo, sau đó liền rời khỏi.
Sơ Nhuế gật đầu, ấn bông gòn chỗ vết tiêm, đi ra khỏi phòng.
Diệp Tư Dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-va-quyen-ru/1086445/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.