Edit+ Beta: Mon
Cái gọi là thỏa hiệp của người trưởng thành đại khái chính là đều lùi một bước.
Giang Hàn Úc để cho Sơ Nhuế chọn trường cô muốn học, còn Sơ Nhuế phải đồng ý những việc ở nước ngoài mà anh sắp xếp cho cô. Đây là kết quả sau cùng sau khi bọn họ nói chuyện.
Thật ra thì hai người bọn họ rất giống nhau, ở một phương diện nào đó bọn họ đều khăng khăng cố chấp theo ý mình.
Một đêm không ngủ, cộng thêm uống rượu làm sắc mặt Giang Hàn Úc tiều tụy trông thấy. Sơ Nhuế đau lòng, bàn tay nhỏ bé xoa nhẹ gò má anh, cảm thụ từng góc cạnh trên gương mặt của anh.
Cô hỏi: "Tại sao anh không về nhà?"
Giang Hàn Úc nắm bàn tay nhỏ bé của Sơ Nhuế, nhắm mắt nói: "Tôi biết em sẽ trở lại."
"Nếu em không trở lại thì sao?"
"Vậy tôi vẫn sẽ ở đây đợi em, chờ em."
Nước mắt Sơ Nhuế rơi xuống, cười: "Đứa ngốc."
"Sơ Nhuế." Giang Hàn Úc mở mắt ra, ngưng mắt nhìn Sơ Nhuế vẻ mặt nghiêm túc, "Chúng ta kết hôn đi."
Hô hấp Sơ Nhuế dừng lại, đầu óc nhất thời không tiếp thu được.
"Tháng sau là sinh nhật em, chúng ta ngày đó kết hôn, có được hay không?"
Ánh mắt Giang Hàn Úc nóng bỏng, con ngươi đen nhánh lóe lên ánh sáng nhạt, "Như vậy, chúng ta có thể mãi mãi ở bên nhau."
Anh rất chân thành, nhưng Sơ Nhuế chậm chạp thu hồi tay mình, rủ mắt xuống nửa ngày mới nói được hai chữ.
"Xin lỗi."
Cô không có cách nào cùng anh kết hôn.
Ít nhất bây giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-va-quyen-ru/1086437/chuong-23.html