Edit + Beta: Mon
Ghen?
Hóa ra cảm giác này chính là ghen.
Có lẽ là vậy đi.
Lúc Giang Hàn Úc thấy Sơ Nhuế cùng với người con trai bằng tuổi kia ở cùng nhau, lồng ngực anh quả thật phiên giang đào hải một phen.
***Phiên giang đào hải: sóng cuộn biển gầm, ý nói trong lòng chấn động ( Theo leosansutu.wordpress.com)
Nhưng anh không có biểu hiện ra ngoài. Nói thật, Giang Hàn Úc hâm mộ. Hâm mộ người con trai kia trẻ tuổi. Tên đó chắc hẳn là bạn học của Sơ Nhuế, bằng tuổi với cô. Mà anh thì sao, so với Sơ Nhuế lớn hơn năm tuổi.
Đúng vậy, anh ghen tị.
Ghen tị Sơ Nhuế cười với tên đó.
Trên mặt Sơ Nhuế vẫn còn đỏ, vẫn còn hơi thở hổn hển, qua hồi lâu sau vẫn chưa thấy Giang Hàn Úc trả lời.
Anh vẫn im lặng, thậm chí còn không nhúc nhích.
Sơ Nhuế nhìn mắt anh, muốn thăm dò trong mắt anh. Lại đột nhiên bị anh che mắt lại, sau đó gò má bị đụng một cái, môi như có như không chạm vào tai cô, giọng nói nhỏ vụn như dòng điện chạy qua: "Ừ."
Anh thừa nhận.
Chỉ một chữ, làm cho Sơ Nhuế tâm hoa nộ phóng.
***Tâm hoa nộ phóng: cực kỳ vui mừng, vui sướng (Nguồn: tudienso)
"Hắn là ai?" Anh rốt cuộc cũng hỏi.
Sơ Nhuế cố ý nói: "Em nghĩ là anh không nhìn thấy."
"Tôi không mù."
"Oh."
Sơ Nhuế nắm tay Giang Hàn Úc, sau đó đôi mắt sáng ngời nhìn anh: "Cậu ấy là lớp trưởng lớp em, có ý tốt đưa em về."
Vẻ mặt Giang Hàn Úc như thường, không biểu lộ một phần cảm xúc chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-va-quyen-ru/1086433/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.