Hai người lần đầu tiên ôm nhau ngủ, lại bị âm thanh tiếng pháo sáng sớm làm phiền.
Cho dù Lương Nguyệt Loan là một khu vực yên tĩnh, nhưng dù sao cũng là ở trung tâm thành phố, bốn phương tám hướng đều là tiếng pháo hoa pháo bông.
Sáng sớm liền đốt pháo, thật là có chút làm phiền mọi người.
Sơ Nhuế bốn giờ sáng mới ngủ, bị tiếng ồn ào làm tỉnh giấc, nhướng mày lên chui vào trong chăn trốn. Người đàn ông ôm cô ngủ cũng tỉnh, mở mắt nhìn cô một chút, sau đó đưa hai tay che lỗ tai cô lại, nhẹ giọng nói: "Ngủ tiếp đi."
Sơ Nhuế lại mơ mơ màng màng ngủ tiếp.
Khi tỉnh lại lần nữa, trên giường chỉ có một mình cô. Giang Hàn Úc không biết đã đi đâu.
Nền nhà có máy sưởi ấm áp, Sơ Nhuế mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, chân không bước trên nền nhà, đi ra phòng khách tìm Giang Hàn Úc. Vừa ra khỏi phòng ngủ liền thấy dì Vương đang dọn dẹp vệ sinh.
"Phu nhân buổi sáng khỏe." dì Vương nở nụ cười.
Sơ Nhuế ngẩn ra một cái, sau đó mỉm cười chào lại, tầm mắt nhìn quanh nhà một hồi.
Dì Vương đoán là cô tìm Giang Hàn Úc, liền nói: "Tiên sinh đang ở thư phòng."
Ở thư phòng a...
Thật là một con người bận bịu, mới sáng sớm mồng một đã phải làm việc.
"Phu nhân, có muốn dùng bữa sáng luôn không ạ?"
"Tôi đi tắm trước một chút." Sơ Nhuế nhớ tới mình còn chưa có rửa mặt, ngừng một chút, lại nói: "Dì Vương, dì không cần gọi tôi là phu nhân---"
"Đây là tiên sinh phân phó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-hiem-va-quyen-ru/1086432/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.