Bình thường khi đi vào nhà thuốc tây để mua thuốc cảm cúm, nhức đầu sổ mũi thì rất đường hoàng, nhưng hôm nay Ngọc Lan và Ngôn Ngôn lại lén la lén lút, nhìn ngó dáo dác hết dãy kệ này đến dãy kệ kia, cũng không dám hỏi thăm nhân viên ở đó.
Khổ nổi nhân viên ở Úc lại quá mức nhiệt tình, thấy hai cô đứng ngó nghiêng chưa đến năm phút đã có một nhân viên nữ tất tả đi đến chào hỏi, gương mặt còn cười tươi rất vui vẻ hỏi: “Chị có thể giúp gì cho hai em không?”
Ngôn Ngôn đỏ mặt, không dám nói mình cần gì. Ngọc Lan cũng im thin thít không dám nói ra loại thuốc ác độc đó. Ngôn Ngôn thấy nhân viên nữ chờ đợi vẫn cười đến muốn lệch quai hàm, cuối cùng bấm bụng nói: “Chị chỉ cho em que thử thai ở đâu vậy ạ?”
Ngọc Lan bỗng thở phào một cái.
Chị nhân viên mặt không đổi sắc vẫn ung dung chỉ cho các cô nơi trưng bày sản phẩm, còn dẫn đến tận nơi, giới thiệu cái gì mà loại thường loại tốt, cái gì mà có thể thử ra có thai được mấy tuần lễ. Thật sự làm người ta đã rối nay còn rối hơn, cứ như một mớ bòng bong vậy.
Ngôn Ngôn cầm đại một cái hộp, thảy cho Ngọc Lan, bảo cô giúp trả tiền. Cô ấy còn nói mình là thục nữ sao có thể đi mua mấy cái này được, chưa nói dứt lời đã vừa đi vừa chạy ra trước cửa tiệm đứng chờ.
Ừ, cậu là thục nữ, chắc tớ không phải đâu.
Ngọc Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552121/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.