Ngôn Ngôn đấu tranh tư tưởng được một tháng, cuối cùng đồng ý với phương án mà Nguyên Triệt đưa ra. Không phải vì cô sợ bản thân phải cực khổ nuôi con một mình, mà là sợ đứa bé sinh ra không được chăm sóc chu đáo, lại thiếu thốn nhiều thứ. Bản năng làm mẹ của cô trỗi dậy mạnh mẽ, mặc kệ tất cả, dẹp luôn cả sĩ diện hão của bản thân, chỉ mong muốn con mình được sống đầy đủ cả về vật chất lẫn tinh thần.
Bà Whaley được Nguyên Triệt báo tin, tuy là có chút không ngờ đến, vừa cảm thấy tội nghiệp cho Ngôn Ngôn làm mẹ khi tuổi đời còn quá nhỏ, vừa tức giận đối với Thomas. Nhưng ở một mặt nào đó, lại không kềm được vui mừng đến nỗi cười không khép miệng. Tuy rằng suy nghĩ của bà rất mâu thuẫn, nhưng bà cũng đã qua hơn nửa đời người có chuyện gì còn chưa trải qua, chỉ mong gia đình mình có thể bù đắp thật nhiều cho cô bé này.
Một tháng này qua đi thật không dễ dàng. Bởi vì phải làm bài luận cuối cùng gồm ba ngàn năm trăm từ cho môn quản lý nhân sự, còn phải làm bài luận hai ngàn từ về lịch sử rượu vang của nước Úc. Sau đó còn bài kiểm tra thử rượu cho môn học này.
Bài luận về rượu vang không khó, chỉ cần lên mạng kiếm tư liệu rồi viết lại bằng văn chương của mình là là xong. Còn môn kia, phải lập luận đưa ra lý lẽ của bản thân lại dùng ví dụ chứng minh thuyết phục giáo sư, cũng may Ngọc Lan đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguy-de-truy-the-vo-a-dung-chay/2552119/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.