Màn đêm buông xuống như tấm thảm tối màu rực rỡ với những điểm xuyến màu bạc sáng lấp lánh là chính ánh sao trời. Mặt trăng đêm nay không tròn mà khuyết, như cái bánh ngon mà người thợ dệt đang ăn dang dở và để lại, trên ngay mảng vải mình sắp cắt may...
Mảng vải màu đêm đen khịt, với điểm xuyến bạc màu ánh sao...
Đêm, cứ thế mà kéo dài...
Thật đẹp...
Bạn có biết không, bóng đêm luôn có tròn hơn là một ý nghĩa, khi bạn chìm vào đêm tối, những hoài niệm xưa cũ, những điều âm ỉ trốn tận thấu đáy tim bạn... từ từ, sẽ trôi ra bằng hết.
Con người thật sau lớp mặt nạ, cũng từ đó mà hiện lên.
Căn gác mái tươi đẹp, thấm đẫm một màu đêm hắc ám, những cụm đèn trong phòng nhỏ vốn dĩ đã tắt từ thưở nào. Người con trai với đôi vai rộng lúc này đây đang âm ỉ chật vật. Cậu khẽ rầm rừ qua cổ họng bằng chất giọng đặc sánh như bùn đất...
Chật vật, xốc xếch và thảm hại.
Thiên Yết ôm đầu, cố chế ngự âm vang quỷ dữ đang nhỏ nhẹ rỉ vào tai mình những điệu ca êm ả đáng sợ...
Thức dậy đi ác quỷ đêm đen..
Mạnh mẽ lên hỡi con quái vật bên đồi xương trắng.
Những năm tháng nằm gai và nếm mật.
Những phút giây máu đổ tự bao giờ..
Hỡi Yết, hỡi chàng trai bị đọa đầy tù kiếp.
Đứng lên đi, ác quỷ của tim em...
Hỡi Yết, người đang bị trói xiết....
Hãy vùng dậy đi, nhân cách thật trong lòng...
“Arrrrrrr....”
Thiên Yết rống lên, âm vang bị làn đêm nhanh chóng nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-yet-truc-ma-nho-em-chu/263522/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.