Qua ngày 1/5, trên Ngưu Vương trang liền vắng vẻ nhiều so với trước đó, thời tiết bắt đầu nóng bức lên, mặt trời lớn chói lọi ngày qua ngày nướng mặt đất, mưa lại nửa giọt cũng không từng có qua.
Tiếu Thụ Lâm nhận thầu cái đập nước đã tích trữ đủ nước rồi, hạ du cũng không chặn nước nữa, nhưng mà bởi vì thời tiết rất khô ráo, nước suối chảy xuống từ trên núi trải qua dọc đường không ngừng tiêu hao, có thể từ khe suối chảy tới trấn Thủy Ngưu, đã rất ít rồi.
Mỗi ngày La Mông và Tiếu Thụ Lâm bán rau ở trấn trên, thường thường nghe người ta nói nhà máy nước một thời gian nữa bắt đầu đúng giờ đóng ống nước cúp nước, Tiếu lão đại và dì Vân quyết định thời gian nữa có thể sẽ dọn về Lò Rèn ở, dù sao trong sân Lò Rèn còn có cái giếng nước.
Râu củ trong chợ lại tăng giá, rau của của bọn La Mông tự nhiên cũng tăng giá theo, kiếm tiền là nhanh rồi, nhưng mà lượng công việc tưới nước mỗi ngày cũng càng lớn rồi, thấy vẻ u sầu trên mặt mọi người và mặt trời chói lọi bên ngoài, trong lòng ai cũng không cao hứng nổi.
Trước đó Lí Hải Lương nhắc tới những người bạn nuôi bồ câu ngược lại còn chưa có tin tức, dù sao bồ câu là động vật cực kỳ lưu luyến gia đình, hơn nữa đối người nuôi bồ câu đưa tin mà nói, chuyển nhà tuyệt đối là một cái công trình lớn.
Trưa nay La Mông và Tiếu Thụ Lâm quay về căn nhà nhỏ của mình ngủ trưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2327140/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.