*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm đồng một cái bánh quy, lời là vẫn lời”. Sau khi phục hồi lại tinh thần, lão Chu nói như vậy.
“Kệ bé con đi”. Tiếu Thụ Lâm lại lén quay đầu lại nhìn nhìn, chỉ thấy cậu bé mới nãy vừa đi khỏi, rất nhanh lại vây qua mấy bạn nhỏ, óc chó trong tay Bé Khỉ bỏ vào trong túi, vừa lấy bánh quy lại là lấy tiền, bận tới cực kỳ vui vẻ, nhìn ra được, bé con này lúc này tâm tình rất tốt.
“Chờ lúc giáo viên của bọn bé phát hiện rồi nói sau”. Bán mấy cái bánh quy mà thôi, cũng không phải cái chuyện xấu gì, ấn ý tứ của lão Chu, vẫn là không cần đả kích tính tốt tích cực kiếm tiền của con trai bọn anh.
“Ừ”. Tiếu Thụ Lâm lên tiếng, không có ý khác, gã từ nhỏ liền không phải học sinh tốt gì, Bé Khỉ bán mấy cái bánh quy ở trong nhà trẻ ở trong mắt gã căn bản không là gì hết, bánh quy của nhà bọn gã đều là nguyên liệu thật không có chất phụ gia, nhóm bạn nhỏ ăn nhiều mấy cái bánh quy của nhà bọn gã, ít mua một ít thực phẩm rác rưởi của mấy cái quầy hàng bên ngoài, chỉ có ưu đãi không có chỗ xấu.
“Chà, cắn câu rồi!”.
“Đây là cá gì?”.
“Cá nheo”.
“Mùi đất hơi nặng”.
“Không thì thả đi?”.
“Cầm về, tới khi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2326938/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.