Lứa bốn mươi con trâu đực nhỏ đầu tiên của nhà lão Chu, vài ngày liền bị chia sạch, tới nhà bọn anh mượn trâu, chủ yếu chính là một ít nhà nông trồng trọt nhiều của trấn trên, giống đám người La Đức Sinh bên nhà tổ của bọn La Mông.
Lúc bọn La Mông còn nhỏ, trong làng thường thường có thể nhìn tháy trâu nước nhỏ qua lại, vùng bọn họ đều là núi, có mấy mảnh đất như vậy, cũng đều là ruộng bậc thang, cơ giới hóa gieo trồng đó là nghĩ cũng đừng nghĩ tới, nếu muốn bớt chút sức người, phải dùng trâu cày.
Sau đó người trồng trọt dần dần ít, trâu cũng liền ít theo, mấy năm trước gần như đã muốn tuyệt tích, hai năm nay người trồng trọt của làng Đại Loan lại nhiều lên, con trâu lại lần nữa phát huy công dụng. Lưu Xuân Lan và ông La vừa nói chuyện muốn đem trâu của Ngưu Vương trang cho mượn ở trong làng, mấy gia đình đều động tâm tư, dù sao cũng cũng là ở tại trong làng, dựng cái chuồng trâu, bình thường lúc rãnh rỗi dẫn tới trên sườn núi lân cận thả đó cũng bớt lo, có một con trâu, việc nhà nông làm lên liền không biết phải thoải mái bao nhiêu.
Kỳ thật Lưu Xuân Lan và ông La vốn không tán thành La Mông làm như vậy lắm, trâu quả thật linh tính không sai, nhưng không nhẫn tâm thì không nhẫn tâm, nên làm cái gì vẫn là làm cái đó, cha ông mấy ngàn năm đều là trải qua như vậy.
Nhưng mà cái ngưu Vương trang này, dù sao vẫn là có điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2326936/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.