Sáng thứ hai, Tiếu Thụ Lâm sáng sớm liền đi tới trấn trên luyện võ rồi, La Mông dẫn Bé Khỉ tới bên tứ hợp viên ăn bữa sáng, trong khoảng thời gian gần đây này, Tiếu Thụ Lâm mỗi ngày tốn thời gian ở quảng trường văn hóa thị trấn Thủy Ngưu càng ngày càng dài, buổi sáng La Mông cũng rãnh rỗi, liền tiếp nhận việc đưa Bé Khỉ đi nhà trẻ.
Bé Khỉ lưng đeo cặp sách, hai cha con tay nắm tay, lúc đi tới bên ngoài tứ hợp viện, đúng lúc nhìn tới hai người nước ngoài đang đứng ở chân tường đọc từng chữ một: “a——o——e——i——u——”
“Hai người này nhưng thật biết tính toán chi li, tới chỗ chúng ta học tiếng Trung”. Lão Chu nói với con mình.
“Dạ”. Bé Khỉ cũng không biết nghe hiểu hay không.
“Rất thực tế, một xu tiền học phí không cần nộp, còn có thể bao ăn bao ở”. Lão Chu lại nói.
“Phải làm việc”. Cái này là Bé Khỉ là biết,tới Ngưu Vương trang của bọn bé, đều là phải làm việc, ngoại trừ mấy người Bặc Nhất Quái, Mã Đinh Lương.
“Này còn có thể rèn luyện thân thể đó”. Lão Chu nghĩ kiểu gì, đều cảm thấy hai người nước ngoài này thật sự là quá hời rồi.
“Dạ”. Bé Khỉ nghiêm trang gật đầu phụ họa.
Trong viện tử có rất nhiều người đang ăn sáng, lão Bạch tiên sinh hôm nay cũng có mặt, ông và Lâm Khoát ngồi cùng bàn, hai người vừa ăn vừa đang nói chuyện, đại khái đều là chuyện về một ít thuốc Đông y.
Mặc dù lão Bạch tiên sinh chiếm một phòng nhỏ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguu-nam/2326904/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.