Hạ Hinh Viêm trong lòng căng thẳng, vội vàng cảm ứng với Dập Hoàng , xác định nàng ấy cũng không có trở ngại gì, tựa hồ chỉ là bị thứ gì đó khống chế mà thôi.
Ánh mắt trở nên lạnh lẽo, Lãnh Băng băng nhìn về phía nam tử.
Nam tử trong lòng chấn động, nếu ánh mắt có thể giết người, hắn tuyệt đối tin tưởng, lúc này trên người hắn đã không còn miếng thịt nào, đã sớm bị Hạ Hinh Viêm thiên đao vạn quả vô số lần.
“Ta giết ngươi.” Hạ Hinh Viêm cắn răng gằn từng chữ một nhìn chằm chằm nam tử, sát khí dày đặc toát ra từ Hạ Hinh Viêm bức bách nam tử, lúc này nhìn qua Hạ Hinh Viêm như ATULA đến từ địa ngục.
“Hinh viêm, để ta tới.” Tiểu Hồ Ly trong lòng Hạ Hinh Viêm trợn trừng đôi mắt, giống như là hạ một quyết định nào đó vô cùng trọng đại nhìn Hạ Hinh Viêm.
Hạ Hinh Viêm hơi hơi nhíu mày: “Hằng, đây là chuyện giữa ta và hắn, ngươi đừng nhúng tay.”
“Hinh viêm, ngươi không tín nhiệm ta sao?” Tiểu hồ ly đột nhiên cười, nháy đôi mắt đáng yêu nói không nên lời, “Ta cũng rất lợi hại nha.”
Hạ Hinh Viêm ôm tiểu hồ ly, không muốn nói thêm gì nữa.
Ở trong ấn tượng của nàng, Tiểu Hồ Ly là người có thực lực yếu nhất, cũng là một tên dỡ hơi nhất…. ừ thì bỏ qua vấn đề thứ hai đi, nghĩ nghĩ Hạ Hinh Viêm sờ sờ mũi mình một cái.
Hằng vẫn chưa thể hóa thành hình người, hắn làm sau đấu lại tên nam tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992561/quyen-1-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.