Chờ đến rời đi Phong Trạch Lâm có một đoạn thời gian, Hạ Hinh Viêm từ trong thùng xe chui ra ngoài, nhìn hai đại mã cao hơn bảy tất, từ trên xuống dưới nhìn mãi không ngừng.
"Hinh viêm, hai đại mã này có cái gì tốt để ngươi nhìn?" Hành động của Hạ Hinh Viêm thật sự làm Hà Hy Nguyên kỳ quái, không khỏi hỏi ra miệng.
"Ngựa có huyết thống lĩnh thú, có sao?" Hạ Hinh Viêm nghi hoặc, ánh mắt vẫn luôn đánh giá hai con ngựa đang kéo xe phía trước không ngừng, nàng nhìn nửa ngày cũng nhìn không ra hai con ngựa này có chút gì dính líu đến huyết thống linh thú a.
"Có." Hà Hy Nguyên thực khẳng định nói, hắn là linh thú tự nhiên là rõ ràng biết được khí vị linh thú.
"Bọn họ cũng không có nhiều ra một đôi cánh, một cái sừng gì gì đó." Hạ Hinh Viêm một lòng nói ra suy nghĩ trong lòng mình, hoàn toàn không có chú ý tới Hà Hy Nguyên bởi vì kinh ngạc mà trợn to hai mắt.
"Hinh viêm, ngươi cảm thấy trên người đại khoái mã mọc ra hai cái cánh là hợp lý sao?" Hà Hy Nguyên đầy đầu hắc tuyến nhìn hai đại khoái mã cao bãy tất vô tội kia, trên người mọc thêm cánh không phải thành quái vật rồi sao?
"Không phải sao?" Hạ Hinh Viêm hồ nghi nhìn từ trên người khoái mã nhìn tới trên người Hà Hy Nguyên, "Linh thú không thể phối giống tạp giao sao?"
"Phối giống, tạp giao?" Mạch máu trong đầu Hà Hy Nguyên đột nhiên nhảy lên một cái, có một loại cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992544/quyen-1-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.