Lại nói, vết thương trên ngực hắn chuyển động, hình như là dung nham đang lưu chuyển, miệng vết thương chậm rãi khép lại, vết thương biến mất không còn tâm hơi.
Yêu lực vừa mới yếu đi lại lần nữa tăng trở lại, giống như hắn chưa từng thụ thương lần nào.
“Bất quá, lực lượng cường đại của các ngươi không có đất dụng võ rồi, bởi vì ta là đánh không chết!” Nham Ngạo cuồng vọng cười lớn, hắn là bất tử chi thân, yêu lực cho dù có cường đại thì như thế nào?
Trong mắt Minh Hâm chớp lên một tia nguy hiểm, từ lúc vừa mới bất đầu nàng đã lo lắng vấn đề này rồi.
Dung nham chi linh, muốn đối phó với hắn bằng cách nào đây?
Trừ phi thật sự tìm được linh hồn dung nham, vấn đề là, ai biết được cái tên điên này đem linh hồn của hắn đặt ở nơi nào?
Trong lòng Liên Chi trầm xuống, nàng biết cái tên Nham Ngạo này rất đối phó.
Cùng Minh Hâm hai người không ngừng công kích, chẳng qua mỗi lần đánh lên người nham Ngạo, vết thương rất nhanh khôi phục.
Liên Chi ở trong lòng mắng không ngừng, này muốn đánh tới khi nào?
Bọn họ mệt chết cũng đánh không đến Nham Ngạo, đây là thứ gì tạo thành?
Trong chốc lát, Minh Hâm cùng Liên Chi động tác liền chậm lại, thậm chí có chút mỏi mệt.
Không ngừng phát động ra yêu lực quả thật rất mệt mỏi.
Uể oải nhất chính là dù có đánh đến cạn kiệt yêu lực thì cái tên này vẫn như tiểu Cường, đánh mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/2992534/quyen-1-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.