Có lẽ anh không có khả năng làm nhiều điều cho em, nhưng miễn là anh có thể, anh nhất định sẽ cho em những điều tốt nhất!
Trong nhà có thêm một thành viên mới, đúng như những gì Phó Vũ Hiên đoán Trần Thủy Mặc đã giành rất nhiều thời gian ở chung với Hổ Tử, ngoại trừ việc mỗi buổi chiều đi ra ngoài dạy đứa nhỏ Kim Triết Duệ hai tiếng, còn những lúc khác đều ở nhà.
Lúc đầu, Trần Thủy Mặc vẫn còn sợ hãi, lúc Phó Vũ Hiên ở nhà cô chỉ dám núp ở phía sau lưng anh đến gần Hổ tử một chút. Còn lúc Phó Vũ Hiên không ở nhà Trần Thủy Mặc tuyệt đối không xuất hiện tại nơi Hổ Tử có thể nhìn thấy, ngay cả buổi trưa lúc cho nó ăn cơm cô đều phải lấy một một cái sào trúc dài để đẩy cái chén ra phía xa ban công, về phần bản thân, cô quyết định sẽ không quá gần gũi với nó.
Có thể động vật đều hiểu được tính người, sau một thời gian dài, dường như Hổ Tử cũng nhận ra là bà chủ của nó thật ra cũng không thích nó lắm. Cho nên nó cũng dần dần cả ngày trở nên buồn bã.
Nghĩ lại cũng phải, ban đầu nó là một chiến sĩ hiên ngang mạnh mẽ ở trên sân huấn luyện, chẳng những hiện tại nó bị buộc ở trên ban công nhỏ này, mà còn khiến cho người khác không vui, đương nhiên là nó cảm thấy rất khó chịu rồi.
Trần Thủy Mặc thấy Hổ Tử luôn sợ hãi và dùng đôi mắt đen to tròn tội nghiệp nhìn cô, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguong-vong/3148473/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.