Sau khi chụp ảnh kết thúc, Đông Phương Càn trực tiếp lái xe đi tới sân bay, hai người ở bên trong sân bay ồn ào cùng ăn McDonald 's trải qua mộtbữa ăn tối không chút lãng mạng nào.
"Gần đây ông cụ cùng mẹ có khỏe không?" Đông Phương Càn ăn xong đồ, giống như vô ý thuận miệng mà hỏi.
Chúc Kỳ Trinh đang gặm cánh gà, nghe vậy buông đồ ăn trong tay, một bên cầmkhăn giấy lau tay một bên nghĩ: Có muốn mình nói thật hay không? Anhđang chuẩn bị đi nơi xa như vậy, biết chuyện rồi có thể giúp được gì?Nhưng mà không nói thật cũng không tiện, đây cũng là chuyện của ngườinhà anh. Lau hồi lâu, cô mới thả khăn giấy xuống nói: "Còn có chuyện gìnữa, ngoài mặt thì không có chuyện gì." Trả lời không rõ ràng như vậy,cô tin Đông Phương Càn có thể hiểu.
Đông Phương Càn nghe xongkhông trả lời. . . ngay, anh dùng đầu ngón tay chạm nhẹ bên ngoài lonnước cola, hồi lâu mới sâu kín mở miệng: "Không cần suy nghĩ đối với mẹ, cá tính của bà tương đối mạnh mẽ, xảy ra chuyện như vậy, khi đối mặtvới em sẽ có chút lúng túng, em đừng để ý." Lần này trở về, mặc dù chỉcùng mẹ nói mấy câu, nhưng trong lời nói của bà đã thể hiện rõ ràng sựkhông để ý của bà đối với Chúc Kỳ Trinh. Trước kia bà luôn nghĩ mọi biện pháp để mình về nhà, thế nhưng lần này chẳng những bà không có vui vẻ,ngược lại còn nói với mình không nên trở về. Từ đầu tới cuối cũng khôngnhắc tới Chúc Kỳ Trinh, bà vẫn còn giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-truong-quan/3100497/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.