Vì cái miệng đói tham ăn của anh. Vì sự xuất hiện không đúng lúc của chú Lý mà việc cần nói với Khánh Linh Hàn Lâm chưa kịp nói. Nên cô nào biết chuyện xảy ra ở nhà anh?
Chiều có buổi dạy. Cô đến nhà theo lịch đã xếp.
“Khánh Linh! Chào con! Con lại đây ngồi nghỉ ăn hoa quả rồi thủng thẳng hãy dạy. Giỏi dở tại tâm. Học cả đời chứ bữa một, bữa hai gì mà con chuẩn giờ giấc cho cực.”
Miệng mời, tay bác gái kéo luôn cô đến phòng khách. Rồi nhét vào tay cô miếng xoài Thái thơm mùi chua chua: “Con ăn đi! Xoài này là bác đặc biệt mua cho con.”
Khánh Linh còn chưa hiểu mô tê gì. Thì ngoài cửa phòng xuất hiện mẹ thằng học sinh. Chị ấy đi bon bon về phía cô: “Khánh Linh, em lên phòng xem mớ đề ôn chị mua được không? Nếu không ổn chị trả gấp lại cho người ta kẻo bị rầy.” Chị ấy nắm tay cô, khẽ cúi đầu chào ba mẹ chồng. Rồi kéo cô lên phòng Thiên Hải.
Nhưng điều làm Khánh Linh ngạc nhiên không phải là thái độ niềm nở quá mức của hai người phụ nữ quyền lực ở trong nhà. Mà là…thằng học sinh.
Hôm nay nó ăn mặc rất khác lạ. Không phải chiếc áo phông và quần thể dục như mọi ngày mà nó diện luôn bộ đồ vest xanh lam lịch lãm siêu ngầu.
Công bằng mà nhận xét, nó mặc như thế này tuy có chút già so với tuổi mười tám. Nhưng bù lại, nó rất ra dáng đàn ông. Trong lòng Khánh Linh không khỏi cảm thán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3446482/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.