Phòng họp mới đó mà vắng tanh. Hàn Lâm tựa đầu ra ghế nhắm mắt vạch kế sách chinh phục con bọt biển trước Tết.
Trọng Ninh không biết sếp dạo này trúng tà gì mà hay ngẫu hứng bất thình lình hạ lệnh. Nên anh ấy không dám đi đâu đành im lặng ngồi sau lưng sếp xem mấy báo cáo của các lão trưởng phòng.
"Trọng Ninh!" Hàn Lâm bất ngờ mở mắt không thấy tay trợ lí trước mặt nên quát to.
"Dạ!" Người ở phía sau đứng lên hô to cũng chẳng kém cạnh gì.
"Ui trời!" Hàn Lâm quay lại, trừng mắt: "Cậu là ma hả?
Mau điều tra lớp ĐV1 có mấy thành viên. Rồi ship qua tặng mỗi bạn một món quà nhỏ. Nhớ thêm chín hộp cho phòng 101 nữa!" Anh phải đa tạ các vị thần tình yêu trải thảm nhung cho anh mới được.
Trọng Ninh lập tức gọi điện. Vài phút sau anh ta báo cáo: "Lớp ĐV1 có ba mươi chín em."
"Vậy đặt ba mươi tám suất. Chừa Lê Khánh Linh lại!"
"Sao thế? Người ta có thù gì với sếp à?" Tặng cả lớp trừ mỗi con nhỏ đó: "Em ấy sẽ bị chọc quê chạnh lòng á!"
Hàn Lâm lườm tay trợ lí: "Đó không phải việc của cậu!"
Tặng quà cho người anh thích, anh phải tự tay chọn lựa. Ghẹ ông, ông muốn độc quyền!
"Bọt biển!
Nếu thần Poseidon cho em một điều ước, em sẽ ước gì?"
Ước gì à?
Khánh Linh chống tay lên hai má, ngẩng mặt nhìn giáo án dạy kèm rồi nhìn avatar con bạch tuộc gõ chữ: "Cháu ước có con ngựa mới!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3439915/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.