Dự định của Khánh Linh là vậy. Nhưng cô quên mất câu: lòng người mà ý trời. Nên khi vừa ôm bó hồng to đặt chân vào sảnh kí túc, trời đã hạ chỉ cho đám fan ái mộ tình yêu của cô đứng sẵn ở hành lang. 
"Khánh Linh! Cho tụi tớ xin chút vía lấy hên!" Bạn bè đứa cầm tay, đứa bá vai bá cổ, đứa sờ mó bó hồng. Rồi cả bọn kì kèo: "Cho xem mặt anh 'bạch tuộc già của em' tí! 
Nè, Khánh Linh! Bạch tuộc già mà đem nướng sa tế chấm muối ớt xanh là ngon nhức nách! 
Nào! Nào! Cậu mau lấy cho bọn tớ xem!" 
"Các cậu ồn ào, nhiều chuyện quá! Chấm muối ớt xanh gì chứ? 
Mau đi chấm mắm đi! Trễ là căn tin hết cơm bây giờ!" 
Cô mệt quá mà! Con nhà nông làm thêm không ai đoái hoài. Tự nhiên tích tắc biến thành ngôi sao hạng A nhiều fan hâm mộ. May mà đám fan ý chỉ xin vía quên xin chữ kí, nếu không tay cô chắc cũng mỏi nhừ. 
Hên ghê! 
Nhưng kiếp nạn này qua thì kiếp nạn khác tới. 
"Khánh Linh! Bạn bè thân thiết! Chị em ở chung một phòng, cậu làm vậy là không được nha!" Vừa về còn chưa kịp thở, cô đã nghe tiếng chín đứa bạn cùng phòng trách hờn. 
"Tớ làm sai gì à?" Khánh Linh ngơ ngác nhìn một lượt chín khuôn mặt buồn buồn. 
"Mau khai người yêu cậu là ai?" 
"Người yêu tớ á?" Khánh Linh mở to đôi mắt. 
Một đôi tay lập tức thò vào đoạt lấy bó hoa rồi bẹo vào má cô một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3439914/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.