Buổi sáng lúc tỉnh dậy, đã là 9 giờ, mặt trời lên cao, ánh sáng từ khe hở bức màn chiếu vào, vừa lúc chiếu vào cuối giường, Kiều Mạch lười biếng trở mình, có điểm không quá muốn nhúc nhích.
Anh cũng không cần đi làm, cũng không cần đi Duyệt Đại, càng không có chuẩn bị gì đặc biệt, bỗng nhiên rảnh rỗi, anh cảm thấy có phần nhàm chán.
Đã quen với nhịp điệu của cuộc sống đô thị, thói quen của anh như vậy, rất khó thay đổi.
Tối hôm qua cùng cảnh sát Lý nói chuyện rất lâu, cũng may chất lượng giấc ngủ không tồi, tâm tình anh mới thả lỏng không ít, lại không có áp lực, tự nhiên cũng không cảm thấy khó ngủ. Nhưng, khiến anh cảm thấy có chút kỳ quái chính là, cảnh sát Lý có phải đối với mọi thứ bên người anh quá tò mò hay không.
Nếu không phải bởi vì cảnh sát Lý là cảnh sát, Kiều Mạch còn nghĩ rằng đối phương có ý đồ khác.
Ăn cơm sáng xong, Kiều Mạch nhìn thời tiết bên ngoài, vô cùng sáng sủa, còn có gió thổi, nhiệt độ có chút cao, nhưng đi ra ngoài chơi cũng không tồi. Từ sau chuyện của Trác Tuấn Vũ xảy ra, Kiều Mạch chưa bao giờ thả lỏng, đặc biệt là sau lúc tiến hành tâm lý trị liệu nửa năm, anh càng là không thể thả lỏng.
Hiện tại Nguyễn Thanh tuy rằng cũng là một uy hiếp, nhưng là cũng không ở mãi bên người mình được, chuyện mình từ chức cũng coi như là rời xa khỏi nguy hiểm. Cho nên đối phương gây cho anh áp lực cũng không tính là lớn.
Ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-deu-mac-benh-than-kinh/51/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.