Trước lúc Kiều Mạch đến thang máy, bên trong đã chật đầy người, anh theo thói quen nhìn thoáng chỗ cách vách thang máy, lúc này vừa nghĩ, đợi đến lúc anh xuống thì bản thân có lẽ đã đến muộn rồi. Người bên trong đều đang nhìn anh, tựa hồ có chút không kiên nhẫn, Kiều Mạch không kịp nghĩ nhiều, nhấc chân đi vào thang máy, đứng ở đằng trước.
“Chính là anh ta nha.”
“Không sai chính là anh ta.”
“Hoàn toàn nhìn không ra đấy.”
“Loại chuyện này người ta đều hận không thể cất giấu, ai lại còn muốn trắng trợn táo bạo nói ra.”
“Anh ta là trợ lý của Nguyễn tổng đấy.”
“Đúng vậy, không biết chừng……”
“Nhỏ giọng chút nào.”
Ánh mắt Kiều Mạch nhìn thẳng phía trước, mặt vô biểu cảm.
Từ tầng một đến tầng mười chín có khoảng cách cũng không xa, nhưng phần do là các đồng sự phía sau nghị luận sôi nổi nên làm Kiều Mạch có chút không được tự nhiên.
Chuyện xảy ra cách đây cũng đã nửa năm rồi, nhưng câu chuyện lúc đó giống như là chỉ mới phát sinh ngày hôm qua vậy, những lúc hồi tưởng lại nó như hiện hữu rõ ràng ngay trước mắt.
Nhưng anh cũng không thể không thừa nhận, cảnh sát Lý sử dụng biện pháp can thiệp tâm lý vô cùng hữu hiệu, ít nhất bây giờ khi Kiều Mạch nhớ lại những việc này, trong lòng tuy rằng sợ hãi, nhưng cũng không còn cảm giác hít thở không thông nữa.
Anh không biết cái bóng ma bên trong mình đã ra chưa, nhưng bây giờ, anh thản nhiên không ít so phía trước. Anh cũng rất ít sẽ làm ác mộng.
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-deu-mac-benh-than-kinh/40/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.