Gần đây Kiều Mạch cảm thấy có chút bất an.
Anh cảm thấy chung quanh tựa hồ có chỗ nào đó không thích hợp.
“Anh có phải gần đây áp lực quá lớn không?” Đinh Thu Vinh có chút lo lắng đưa tay lên sờ trán của anh, nhưng cảm giác được nhiệt độ cơ thể bình thường, đối phương không có sinh bệnh.
“Hẳn là không phải đâu?”
Nói thật ra, Kiều Mạch cũng có phần không khẳng định, nhưng gần đây so với trước mệt mỏi hơn nhiều, từ khi anh phòng tài vụ dọn vào văn phòng tổng tài lên làm trợ lý, Kiều Mạch liền cảm thấy mình chưa từng trải qua tháng ngày nhẹ nhàng nào.
Lúc trước anh cảm thấy Nguyễn Thanh là một người dễ ở chung, anh đúng thật là mù tám đời rồi.
Nguyễn Thanh biến thái anh xem như đã biết, làm da đầu người ta tê dại chế dục thật là ăn không tiêu, Kiều Mạch thậm chí có ý định từ chức.
Ngày hôm sau, kính mờ ở gian văn phòng của anh đã bị đổi thành trong suốt, bởi vì Nguyễn Thanh nói như vậy có thể phòng ngừa Kiều Mạch bên trong lười biếng. Này chưa tính là gì, rốt cuộc lời nói của đối phương có đạo lý, đối phương là chủ, nhưng Nguyễn Thanh còn quản cả việc ngày hôm nay anh dùng loại kem cạo râu có hương như thế nào, lý do làm anh nghe mà sinh khó chịu.
Nể mặt gã là cấp trên, Kiều Mạch đành phải nhịn xuống, mấy ngày nay ở chung, anh cảm thấy mình không phải là đi làm nữa rồi, mà là hầu hạ tổ tông.
Trách không được cảm thấy mình gần đây hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-deu-mac-benh-than-kinh/35/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.