Sau khóa huấn luyện quân sự, chúng tôi chính thức đi học, Thuộc ngành tin học đặc biệt ít nữ sinh, còn nhớ khóa tôi chỉ có ba người, ít đến đáng thương. Đã thế những khoa khác cũng không có nhiều nữ sinh, vì thế yêu cầu đối với bọn họ đương nhiên được hạ xuống, chỉ cần không quá nam tính, chỉ cần tính cách dịu dàng một chút liền có vô số người theo đuổi.
Với loại tình cảnh đó, Tôn Dập lại để chúng tôi biết thế nào là rượu thịt lầu son đem khoe kẻ đói. Cứ hai, ba ngày em lại nhận được những phong thư nhiều màu sắc đẹp mắt, mọi người không tranh nhau đọc thì cũng đem vứt vào thùng rác. Nhìn phong thư nắn nót ghi tên Tôn Dập bên ngoài bị ngâm nước đến nhòe chữ, tôi cũng thấy cảm thương cho những cô gái kia. Có lúc buồn chán không biết làm gì, mọi người lại đi lượm lại phong thư trong thùng rác và đọc. Đọc rồi mới kinh ngạc vô cùng, không nghĩ em được nhiều người theo đuổi như thế. Không bao giờ thấy em cùng nữ sinh thân cận, thế nhưng viết thư cho em còn có hoa khôi của trường, có cả Thu Hương- nữ sinh xinh đẹp nhất. Hơn nữa hầu hết nữ sinh viết thư cho em đều hẹn thế này: cuối tuần x, buổi tối tại x, khu x, đường x đợi cậu, mình sẽ đợi cho tới khi cậu tới thì thôi. Không biết những cô gái này sau đó thế nào, có lẽ vẫn là đứng đợi em cho đến lạnh cóng cũng mong gặp em. Bọn tôi ở kí túc xá hết lòng khuyên em nên thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-da-ra-di-mai-mai/73949/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.