Cảnh Duệ dõng dạc nói tiếp:
- Như mọi người đã biết. Tuy trên hệ thống vẫn lưu trữ các thông tin về sản phẩm, nhưng đây chỉ là ý tưởng nên bản gốc vẫn là chi tiết nhất. Và đương nhiên nếu yêu cầu tính toán và vẽ lại thì sẽ không đủ thời gian. Thế nên, tôi định sẽ giới thiệu cho mọi người một dự án mới.
Anh vừa nói vừa giơ ra một tờ A3 khiến các khán giả ồ lên, không khí bỗng náo nhiệt hẳn. Trên mặt giấy là hình chiếc vòng cổ với các thông số vô cùng chi tiết. Mặt vòng cổ là một nốt nhạc với một bông hoa làm đầu. Thân và dấu móc của nốt nhạc được đính đá trông rất bắt mắt.
‐ Giới thiệu với mọi người, dự án này được đặt tên là “âm thanh của hoa tầm xuân”.
Lâm Tuyết đang khoác tay anh trai đứng bên dưới, nghe được câu này liền bật cười:
- Ha ha, khó vậy mà cũng chế ra được!
Phó Thụy lập tức nhận ra nét vẽ của em mình:
- Bản thiết kế đó là của em à?
- Suỵt! Anh nói bé thôi! Lúc chiều anh Cảnh Duệ về nhà để lấy thì không thấy nó nữa nên em mới đưa bài thi của em cho ảnh… Dù sao ý tưởng của cả 2 dự án cũng đều là hai đứa cùng nhau nghĩ ra.
- Chậc… dành nhiều thời gian cho nhau quá nhỉ?
- Hì, giúp đỡ nhau học tập thôi mà anh hai!
- Anh không đùa đâu. Em dạo này hơi bị “lơ” anh trai mình rồi đấy!
Trên sân khấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-so-hai-anh-trai-so-mot/3495863/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.