Chiếc bàn tròn mang không khí gượng gạo khi cả 3 người ngồi đối mặt với nhau. Lâm Tuyết cứ lén nhìn anh trai mình, còn Phó Thụy thì nhìn chằm chằm vào Dương Cảnh Duệ.
Đồ ăn đã mang lên đầy đủ, hương thơm nức mũi hòa cùng cách bài trí đẹp đẽ cũng không thể khiến tình hình đỡ hơn chút nào.
- Nè, em ăn thử món này đi!
Chất giọng dịu dàng của Cảnh Duệ phá tan sự sượng sùng. Anh gắp một miếng thịt để vào bát của Lâm Tuyết. Cô nhe răng cười, còn chưa kịp nói gì, Phó Thụy đã chen vào:
- Em gái tôi thích ăn cá… Nè, cho em món này, ngon hơn!
Thêm một miếng cá được cho vào trong bát của Lâm Tuyết. Hai người đàn ông nhìn nhau rồi cười mỉm. Trông thì có vẻ thân thiện nhưng thực ra lửa đang cháy bùng trong đôi mắt của mỗi người.
Cảnh Duệ cũng không chịu thua, liền gắp thêm một miếng rau:
- Món này tốt cho sức khỏe, ăn cái này trước đi!
Phó Thụy cười rất tươi, bỏ vào bát của Lâm Tuyết một miếng đậu hũ:
- Ngày xưa em hay ăn cái này nên anh mới gọi ra đó, nhất định phải thử món này đầu tiên.
- Ồ không, em ăn trứng đi!
- Đây, gắp cho em củ cải.
- Thêm thịt ha Lâm Tuyết?
Chẳng mấy chốc mà bát cơm của cô đã đầy ú ụ thức ăn, món này chồng lên món kia đến mức muốn rơi ra bàn luôn rồi. Lâm Tuyết phải vội vàng cản hai người đàn ông này lại:
- Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-so-hai-anh-trai-so-mot/3491942/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.