Đêm hôm sau, cương thi mắt xanh bắt đầu làm việctiếp. Đại đa số chủ thuyền trên bến tàu đều chờ nó. Nó còn chưa đến gần, đã cóngười cất giọng chào hỏi "Mắt Xanh, cậu mới đến à, sang đây làm đi." 
Nó nhanh chóng sải bước đi qua đó, giúp dỡ hàng.Bên cạnh cũng có chủ hàng đang đợi không hài lòng "Tại sao anh lại nhưvậy, rõ ràng là tôi đứng đây đợi hắn trước. Mắt xanh, dỡ hàng cho tôi trướcđi." 
Cương thi mắt xanh cũng đã làm việc ở đây vàingày. Nó cũng hiều được mấy từ "đến đây", "qua bên này","bắt đầu", "làm việc" đơn giản hay nghe này. Lúc này nó hơido dự. Nó biết chủ thuyền gọi nó, nhưng nó không phải đang làm bên này ư? 
Nó do dự khiến chủ thuyền bên cạnh không vui"Đến đây, tôi trả cậu gấp đôi tiền công được không?" 
Lời vừa nói ra, mấy chủ thuyền chờ dỡ hàng bêncạnh cũng không vui "Một người làm công việc của mười người. Anh nghĩ trảngười ta gấp đôi là hào phóng rồi hả? Mắt xanh, qua chổ của tôi, tôi trả chocậu gấp năm lần." 
Cương thi mắt xanh nhìn trái rồi lại nhìn phải.Xung quanh lại bắt đầu đấu giá, giá tiền ngày một cao. Cuối cùng tiền bạc cũngkhông giải quyết được vấn đề. Mấy chủ thuyền càng lúc càng tức tối, lại bắt đầuđánh nhau. 
Bến tàu ẩu đả lộn xộn. Cương thi mắt xanh chỉnghe hiểu được một phần nhỏ của câu chuyện. Miễn cưỡng hiểu được là vì bọn họtranh giành thứ tự trước sau. Nhưng nó vẫn không giải thích được -- Có thờigian như vậy, cứ đứng xếp hàng đợi đến lượt không phải là xong rồi sao? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-oi-di-nao/205840/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.