Vào trời đông giá rét,chuyện sửa đường cũng không tạm hoãn vì thời tiết khắc nghiệt. Ban ngày thìngười dân làm, ban đêm thì cương thi và các tiểu yêu của Quan Thiên Uyển sửa. Sợbọn chúng ham chơi hoặc bị đạo sĩ khác bắt nên mỗi đêm Xảo Nhi đều canh giữ ởbãi đá ven đường. Với tu vi của cô thật ra cũng chẳng còn sợt rét. Nhưng cươngthi mắt xanh vẫn sợ cô lạnh nên luôn bó cô lại một cái bánh chưng.
Cương thi mắt đỏ được cử cầmroi da giám sát. Chỉ cần thấy bọn cương thi hay tiểu yêu làm bộ làm tịch đi tớiđi lui muốn lười biếng thì sẽ quật hai roi ngay. Thế nhưng tất cả mọi người đềucảm thấy vui vẻ, siêng năng ngút trời. Nó nhìn hồi lâu cũng chẳng thấy con nàolười biếng cả.
Ở trong thôn có thợ làm đá,mỗi lần rảnh rỗi lại đến đây mài vài miếng. Nên bọn cương thi cũng học đượcviệc mài đá, tay nghề cũng không tệ.
Hành động lớn như thế đươngnhiên cũng không gạt được Phàn Thiếu Cảnh. Nhưng việc làm cầu xây đường là việcthiện to lớn. Nên dù hắn không muốn Quan Thiên Uyển lớn mạnh cũng không thể nàolàm trễ nãi tiến độ thi công. Hắn chỉ phải một ít đạo sĩ đến giám thị chứ khôngngăn cản.
Mà chuyện Cống Hề chân nhâncủa Quan Thiên Uyển có thể thu được âm binh chẳng biết từ lúc nào đã truyền xatrong dân chúng. Quan Thiên Uyển lại bắt đầu có một ít hương khói linh tinh.Nhưng nói chung người đến đều sợ gặp phải phiền phức lớn. Nếu không buộc vàocảnh tuyệt vọng thì những dân chúng bình thường cũng không muốn đến đây. Vàothời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-oi-di-nao/1271556/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.