Edit: Phong Nguyệt
Đoàn Tư Tinh hốt hoảng huơ lấy đồng phục học sinh, che lại thân thể xích lõa, nhìn thầy chủ nhiệm, hét: “Ra ngoài!”
Thầy chủ nhiệm là kẻ sĩ diện hão, đương nhiên cũng muốn nhanh chóng ra ngoài, nhưng càng sốt ruột, lại càng khó.
Đoàn Tư Tinh lại đau vừa vội, hầu như muốn khóc nấc lên.
Một tiếng cười lạnh bất chợt từ trong đám đông truyền tới: “Cần tôi đưa hai người đi bệnh viện không?”
Người nói chuyện là vợ của thầy chủ nhiệm, có chung một đứa con gái với ông ta, ngày thường điềm đạm dịu dàng, nhưng khí thế giờ phút này không thể khinh thường.
Cô vợ xốc đồng phục học sinh lên, bộ vị quan trọng lộ ra, nhìn người quay phim nói: “Chụp kỹ một chút.”
Thầy chủ nhiệm giựt lại đồng phục học sinh, lạnh lùng quát: “Đủ rồi, cút ra ngoài!”
Cô vợ giễu cợt: “Ông muốn tôi ra ngoài, tôi càng không muốn ra đấy.”
Đoàn Tư Tinh và thầy chủ nhiệm đang vụng trộm trên bàn làm việc, cô vợ ngồi xuống ghế, nhìn họ nói: “Tiếp tục đi, sao không tiếp tục?”
Đám người kia theo thứ tự là thầy hiệu trưởng, cha mẹ thầy chủ nhiệm, cha mẹ vợ ông ta, người quay phim của đài truyền hình địa phương, nữ phóng viên.
Sang năm trường học sẽ thăng cấp thành trường cấp ba trọng điểm, không ngờ ở lúc mấu chốt lại xảy ra một cọc gièm pha lớn như vầy.
Hiệu trưởng sợ ảnh hưởng đến danh tiếng trường học, muốn đuổi những người khác ra ngoài, nhưng chỉ mình ông thật sự không có cách nào ứng phó, lại không thể gọi người khác đến giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/201898/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.