Edit: Phong Nguyệt
Mạnh Ngưng Hạ đắn đo suy nghĩ, trở về nhà, đứng ngồi không yên.
Ba và anh cả còn chưa về, may mà có người giúp việc và quản gia ở đây nên Mạnh gia lớn như vậy cũng xem như có hơi người.
Thời gian ấn định là bảy giờ rưỡi tối, địa điểm ở một khách sạn năm sao sang trọng trong thành phố.
Nghe nói nhà nam sinh kia rất nghèo, hiển nhiên chẳng những muốn lên giường với cô, mà ngay cả tiền phòng cũng muốn cô trả.
Cô được cưng chiều từ nhỏ, chưa từng bị nhục nhã như vậy, hận đến nghiến răng nghiến lợi, đáng tiếc không thể túm được tóc đối phương.
Người duy nhất có thể thương lượng là Đoàn Tư Tinh còn đang trong trại tạm giam, chờ mở phiên toà.
Đối với Đọàn Tư Tinh, lên giường chắc không tính là cái gì. Cô thì khác, một, cô là sản phẩm thương mại hoàn mỹ đợi gả cho hào môn-đây là điều mà cô được ba mình giáo dục từ nhỏ, hai là cô không muốn lên giường với một kẻ cặn bã.
Làm sao bây giờ?
Một hồi chuông êm dịu vang lên, làm cô hoảng đến nỗi run một cái, cầm di động lên nhìn, tên người hiển thị trên màn hình quả nhiên là của nam sinh kia — Tuần Vũ.
Số điện thoại này bị ép lưu vào sau khi Tuần Vũ và cô qua lại, mỗi ngày đều bị kiểm tra, nếu không…cô chắc chắn sẽ không giữ số của một tên cặn bã làm gì.
Cô vô cùng phiền muộn, dứt khoát bật chế độ im lặng.
Lúc này, người giúp việc mời cô dùng cơm tối, cô liền đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315512/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.