Edit: Phong Nguyệt
Mấy ngày nay Văn Nhiên bận bịu xử lý chuyện công ty, trả thù Mạnh gia và Tân Đông Hải, cơ hồ chân không chạm đất.
Nhưng vừa nghe tin dì Mạnh Miên Đông tìm đến cậu, anh lập tức phủi tay mặc kệ mọi thứ, chạy về nhà.
Thật ra, anh cố ý không kêu bảo vệ sửa lại thang máy, cũng cố ý không kêu bảo vệ ngăn bà ta lại, bởi vì anh muốn nhìn xem, tình trạng Mạnh Miên Đông có cải thiện chút nào khi bệnh được trị gần hết không.
Mặc dù kết quả làm anh rất hài lòng, song khi nhìn thấy bộ dáng run rẩy, hoảng sợ của Mạnh Miên Đông lại khiến tâm can anh đau đớn không thôi.
Anh hối hận rồi, chỉ cần Mạnh Miên Đông không lộ ra dáng vẻ này, dù không phục hồi cũng không sao, anh nguyện ý ở thế giới này bầu bạn với cậu.
Vì vậy, sau khi bà ta đi, anh lập tức gọi điện thoại cho bảo vệ chung cư.
Anh biết hai cha con Mạnh gia đang ở nhà xưởng phía Bắc, không có thời gian để ý tới sống chết của Đoàn Tư Tinh, người bà ta có thể nhờ cậy cũng chỉ có Mạnh Ngưng Hạ đang học ở Nhất Trung thôi.
Bà ta gấp đến cháy sém lông mày, nhất định sẽ lập tức đi tìm Mạnh Ngưng Hạ, quả nhiên không tới ba mươi phút sau, Mạnh Ngưng Hạ đã đứng dưới khu chung cư.
Vì để yên tĩnh, lúc Văn Nhiên mua nhà đã mua luôn tầng dưới, nên Mạnh Ngưng Hạ mới chờ mãi không thấy nhà nào về.
Cũng không thể nói Văn Nhiên cố ý, nhưng anh thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315506/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.