1
“Đang họp, có chuyện gì đợi tan làm rồi liên lạc sau.”
Gửi xong tin nhắn này, Bùi Xuyên liếc nhìn bầu trời âm u ngoài cửa sổ, mơ hồ có cảm giác ngột ngạt.
Anh ta cau mày, tâm trạng có chút ảo não.
Chưa nói được mấy câu, anh ta lại mở khung trò chuyện:
“Em đang ở bên ngoài? Gửi định vị, lát nữa anh tới đón em.”
Đợi mấy phút, vẫn không có hồi âm.
Bùi Xuyên mơ hồ cảm thấy bất an, ảo não gọi quản lý đang báo cáo hạng mục dừng lại, vội vàng nhặt chìa khóa xe rồi chạy ra khỏi phòng họp.
2
Cảnh vật bên ngoài cửa sổ dần trôi về sau, thấp thoáng có tiếng sấm ầm vang.
Bảo mẫu trong nhà nói Thẩm Mạn sáng sớm đã ra ngoài, điện thoại lại gọi không được, anh ta chỉ có thể lái xe ven theo đường để tìm cô.
Anh đoán liệu có phải Thẩm Mạn đang giận dỗi hay không.
Khi suy nghĩ của Bùi Xuyên đang lang mang vô định, anh nhìn thấy một nhóm người và xe cứu hộ đang ồn ào bên ngoài cửa sổ.
Đường lớn trước bệnh viện lại xảy ra tai nạn giao thông.
Anh đột nhiên nhớ ra gần đây Thẩm Mạn nói cơ thể cô ấy khó chịu, cũng hỏi anh có muốn cùng cô đi kiểm tra không.
Mặc dù dự cảm không lành này ngay lập tức bị anh bác bỏ, Bùi Xuyên vẫn cứ ngừng xe lại, lao vào đám người, dự định dùng sự thật để phủ định nó.
Tiếng bàn tán sôi nổi của đám đông, anh càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-lo-hen/2932671/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.