“Bà xã Đậu Đậu, anh Lý Băng Thụy yêu quý đến đón em đây!”
“Bã đậu, qua đây!”
Sáng sớm, vừa mở cửa ra, ở hai bên cửa đã có hai con “khuyển to đùng” đứngcanh giữ ở cửa, một là Lý Băng Thụy, còn một là Cung Trạch Minh.
Mỗi ngày, đám fan của Lý Băng Thụy đều đóng vai trò là khán giả bất đắc dĩ, xem hai người bọn họ đấu đá nhau ở cửa nhà tôi, còn “phần thưởng” sẽ là có quyền được cùng đi học với một cô gái có tên là Đậu Giáng. Mà ĐậuGiáng, chính là tôi chứ còn ai, tôi đóng vai trò là “phần thưởng”, không có quyền để phản kháng lại.
Lúc mới bắt đầu tôi vẫn không ngừngphản đối, hi vọng có thể giành được quyền chủ động của mình, nhưng trong ánh mắt hờn trách của Lý Băng Thụy và ánh mắt dọa nạt của Cung TrạchMinh, tôi đã từ bỏ việc chống đối, ngoan ngoãn ngồi trên “bục phầnthưởng” chờ đợi người thắng lại đến nhận “phần thưởng” là tôi đây.
Mỗi lần đấu đá lúc nào cũng là một màn dạo đầu giống hệt nhau, sau khi trải qua bao giao đoạn giao chiến, cuối cùng cũng là một kết quả giống nhau.
“Đại cẩu” Cung Trạch Minh giành được “phần thưởng” Đậu Giáng dương dương tựđắc trong niềm vinh quang đi đến trường, còn “Đại cẩu” Lý Băng Thụy thìlại gục ngã trên “đấu trường” mặt mũi ỉu xìu rơm rớm nước mắt, chỉ cóthể hít thật sâu để tận hưởng mùi hương của “phần thưởng” Đậu Giáng cònsót lại trên “đấu trường”, còn một đám “cún mẹ nhỏ bé” xinh đẹp đứng ởbên cạnh không ngừng nhẹ nhàng an ủi chú “đại cẩu”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-keo-ngot/79071/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.