Vương An An hét lên cho thỏa, nhưng khi nhìn vào điện thoại mới biết Cố Ngôn Chi ở đầu kia đã cúp điện thoại từ lúc nào rồi.
Vương An An hít một hơi thật sâu, trong lòng cô tự biết nói như vậy có thể hả giận nhưng còn sau này....
Vừa nghĩ tới khoản chi phí sửa chữa khổng lồ, lại thêm ba mẹ cô mặt ủ mày ê, Vương An An cảm thấy thật áp lực.
Nhưng cô là loại người thích mềm không thích cứng. Bình thường cô đối với người khác rất tốt, nhưng gặp loại ỷ thế hiếp người như thế này, cô thật sự không muốn nhân nhượng.
Nói trắng ra là, nếu đối phương là người phân rõ phải trái, Vương An An nguyện ý chủ động tới tận nhà xin lỗi, ai bảo mình sơ ý làm xước xe người ta chứ. Nhưng loại người như Cố Ngôn Chi, nếu thật sự muốn dựa vào chuyện này để ép cô nghe lời, bán thân v...v... thì dù chết cô cũng không đồng ý.
Tên Cố Ngôn Chi không biết xấu hổ kia cho rằng đây vẫn còn là xã hội cũ, có thể bắt nạt người lương thiện sao?
Có điều Vương An An đã bằng này tuổi rồi, mặc dù tự biết mặt mũi mình không tệ, nhưng cô vẫn thấy có chút nghi ngờ, không nhịn được mà chạy đến chiếc gương to soi trái so phải.
Cô cùng lắm chỉ được gọi là xinh xắn thôi, tuyệt đối không đủ trình độ ‘Quốc Sắc Thiên Hương'. Vương An An cau mày suy nghĩ, cảm thấy cái tên Cố Ngôn Chi chết tiệt kia, mặc dù rất xấu xa, nhưng cái mặt đấy mà trang điểm lên thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hai-mat-cua-toi/63434/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.