Giống như bị người ta đập mạnh một cái vào gáy, Vương An An có chút sợ hãi, trong lúc nhất thời cô liền im lặng, người bảo vệ kia lại hỏi cô có muốn đi vào nhà hay không, nếu muốn anh ta sẽ xin phép bên trong.
Vương An An lắc đầu nói lần sau lại đến, nói xong liền bỏ chạy thật nhanh.
Không biết tại sao cô lại nhớ lại hồi tiểu học, lúc ấy cô vừa ngô nghê vừa ngốc nghếc, ngồi cùng bàn là một cô bạn vừa xinh đẹp vừa nữ tính, không biết tại sao đám con trai trong lớp lại ghét, luôn bị ức hiếp.
Cô rất nghĩa khí tức giận thay bạn cùng bàn, thời tiểu học con gái bao giờ cũng dậy thì sớm hơn con trai, hơn nữa cô lại ngốc như vậy, thật sự đuổi đám con trai kia chạy tán loạn.
Cuối cùng ngần ấy năm trôi qua, cô gái nhỏ yếu ớt và anh bạn cá biệt lại thành một đôi, mọi người còn nói đùa Vương An An, nói cô không hiểu tình hình, nhỏ như vậy đã phá hư đôi uyên ương người ta.
Vương An An không hiểu sao lại nhớ tới chuyện này, lúc về nhà liền nổi da gà, quả thật muốn lui cũng không được nữa.
Nhưng cô cũng cảm thấy mình nghĩ quá nhiều rồi, Cố Ngôn Chi ngoài hai mươi đã quản lý một công ty lớn như vậy, còn ngây thơ giống như học sinh tiểu học sao?
Cô mang một đầu đầy tâm sự về nhà, không biết có phải do suy nghĩ quá nhiều hay không khiến thân thể có vấn đề, cô cũng không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hai-mat-cua-toi/1904101/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.