Nhưng sau khi xuống xe, Vương An An chợt nhớ tới Uông Uông, cô vội cúi đầu hỏi Thời Cẩn ngồi trong xe: “Vậy Uông Uông thì sao?”
Thật ra cô vốn không cần hỏi. Chuyện này là do một tay Cố Ngôn Chi bày ra, Uông Uông nhất định đã bị anh ta áp chế rồi.
Quả nhiên Thời Cẩn áy náy nhìn cô.
Vương An An hít sâu một hơi, biết rõ trong chuyện này cô và Uông Uông đều bị lợi dụng xong rồi đá nhưng lại không thể oán trách Cố Ngôn Chi, chỉ có thể trách mình ngu ngốc!
Khi về đến nhà, trong lòng cô vẫn rất rối rắm khó chịu, chỉ sợ mẹ cô hỏi có chuyện gì.
Huống chi hành lý cô mang theo đã mất hết, nếu để mẹ cô biết, nhất định sẽ mắng chết cô.
Cô liền nhân lúc mẹ không có nhà, vội vàng vào nhà tắm tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ.
Đến lúc ra ngoài thì mẹ cô cũng đã mua đồ ăn trở về.
Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của cô bà lại sợ hết hồn. Gương mặt con gái bảo bối của bà sưng phù lên như cái bánh bao vậy.
Lúc Vương An An soi gương cũng giật mình, cô đành phải giải thích là lúc về đi qua một vũng nước, không cẩn thận trượt chân té ngã.
Mẹ cô không hỏi nữa, chỉ nhắc nhở vài câu, rồi bắt đầu buôn dưa lê mấy chuyện xảy ra gần đây.
Hơn nữa còn là về Tống Vi Vi.
Nhà Tống Vi Vi hiện giờ coi như mất hết mặt mùi rồi, bị người ta lừa cưới, trước đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hai-mat-cua-toi/1904095/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.