Vương An An ngủ không ngon, hơn nữa bên ngoài gió thổi quá to, từ trong phòng cô vẫn có thể nghe thấy tiếng lá cây xào xạc.
Đến nửa đêm thực sự không thể nằm nổi nữa, cô liền đứng dậy đi uống nước.
Kết quả đi tới bàn mới phát hiện trong phòng không có cốc uống nước.
Cô đẩy cửa đi ra ngoài, vì chưa quen thuộc nơi này nên cô không biết công tắc bật đèn hành lang nằm ở đâu.
Cô mò mẫm đi xuống dưới tầng.
Lối đi xuống tầng dưới có một cái đèn nhỏ, chỉ không hiểu sao bây giờ cái đèn đó không sáng.
Vương An An ở quen nhà nhỏ rồi, giờ ở nhà to thế này, nửa đêm nửa hôm mò mẫm quả thật có chút đáng sợ.
Cô đứng bên cầu thang lần mò sờ công tắc đèn.
Đang lúc nghiêng người, mắt trái của cô liếc thấy có cái gì đó loé lên trong phòng bếp rồi lại biến mất.
Vương An An sợ hãi hét lên.
Mạnh Triệt giật bắn như lò xo, mặc quần áo ngủ chạy ra ngoài, vừa bật đèn hành lang vừa tìm nguồn gốc tiếng hét.
Vương An An đã sợ đến mức không nói nên lời, làm gì có cái gì đáng sợ hơn nửa đêm tối lửa tắt đèn nhìn thấy bóng đen.
Bất kể là người hay ma thì cũng đều không phải thứ tốt lành gì.
Sau khi Mạnh Triết tới, hai người cẩn thận tìm một vòng nhưng không thấy chút khác thường nào.
Vương An An kiên quyết kiểm tra lại tất cả các phòng một lần, ngay cả cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hai-mat-cua-toi/1904091/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.