Gặp mặt Liêu Thần Hi, Trịnh Việt Lâm vẫn xấu hổ lắm.
Lần trước bốn người ngồi cùng nhau cậu nói chuyện đã ngượng muốn chết rồi, lần này còn là nghiêm túc gặp riêng, cậu càng không biết nói gì.
Tới nhà hàng đã hẹn, La Huân nghênh ngang bước vào, còn Trịnh Việt Lâm lại nom hết như chú thỏ nhút nhát lẽo đẽo theo sau hắn.
“Cậu trốn đằng sau làm cái gì đấy!” La Huân thò tay túm cậu, nắm tay cùng lên phòng riêng nơi tầng hai.
Liêu Thần Hi chưa tới, Trịnh Việt Lâm ngồi đó chốc lát lại nhấp một ngụm trà.
“Sao anh ấy lại nghĩ đến việc ăn tối với cậu?” La Huân chống má nhìn Trịnh Việt Lâm.
“Không biết nữa…” Trịnh Việt Lâm liếc hắn, chợt cười bảo, “Có khi nào anh Thần Hi sẽ dẫn anh Duy tới cùng không?”
Ánh mắt La Huân hơi lâng lâng, sờ mũi.
“Cậu ngượng à?” Trịnh Việt Lâm thò lại gần, hơi không vui bảo, “Có phải cậu rất thích anh Duy không?”
“Thì… thần tượng còn gì…” La Huân kéo tay Trịnh Việt Lâm, nghịch ngón tay cậu.
“Thế nếu tôi và anh Duy cùng rơi xuống nước thì cậu cứu ai?” Trịnh Việt Lâm bỗng nhớ đến vấn đề La Huân hỏi cậu, bất chợt nảy sinh ý xấu mà hỏi câu này.
“Đương nhiên là cậu rồi!” La Huân nắm tay mười ngón đan xen, cười nhìn cậu bảo, “Không phải cậu không biết bơi à, anh Duy thể nào cũng biết.”
Trịnh Việt Lâm ghét bỏ muốn rút tay về nhưng bị La Huân nắm thật chặt.
“Trêu cậu đấy!” La Huân dán vào tai cậu bảo, “Cậu là vợ tôi nên dĩ nhiên là tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-gia-tuong/1831038/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.